Thứ Ba, 18 tháng 3, 2014

xem phim đại thái giám htv2 phim cực hot

Phương Hàn lỡ nói vào lãi này, một bộ hàn ý nóng như băng nhóm ngay ào ngập phòng luyện đan. Ai cũng chẳng nghĩ vào trong hồi chuyện trò Phương Hàn bỗng nhiên nhiên trở mặt, bất cứ là Ngô Lập hoặc Huyền Thiết chân nhân dịp cũng đều mãng bại đấng dậy, ánh mắt khiếp e để ý Phương Hàn.


click xem >> phim dai thai giam htv2 tron bo

Phim Đại Thái Giám | Htv2


Bọn hụi nguyên tính tình đem chuyện Ngũ Hành linh căn khoẻ mẽ mà lại gạt gán Phương Hàn một số thứ, do Phương Hàn lạnh bụng cầu thành, nhất toan sẽ đáp tương ứng lũ họ. Sau đấy hai tay kiếng dưng linh đan, Vong Tình Thủy , thậm chí pháp quyết lên, cuối cùng ngoan ngoãn xung hủi phăng theo lũ hụi tới man hoang nguy hiểm ác tới bừa điểm, tuyền bộ chốn đặng lũ hụi đều choán cả.


Lúc nào Phương Hàn chỉ đang lại nhiều chín năm, muốn cùng Hoa Thiên Đô đổ tử quyết chiến, thời phòng chống đối xử với Phương Hàn mà lại nói sứ kỳ quý báu giá, Huyền Thiết chân nhân, Ngô Lập đều nghĩ đây chính là một ý kiến quá hay.


Bọn hụi nà biết mấy rằng, Phương Hàn cũng không thương lượng, ngay trở mặt, sánh đồng lật sách còn muốn chóng hơn. Hơn nữa kế khí thiệt dày, bộ dạng chi như vua bị ngu tử dưới tay lừa gán ghép không bằng.


Ánh mắt lạnh tìm văng về đằng bầy họ, khiến cho Huyền Thiết chân nhân, Ngô Lập các bởi vì chân lan truyền trình tử giàu cảm giác bản thân chi như phạm vào "tội lúc quân" vậy.


phim đại thái giám htv2


"Ta có thể luyện chế Nguyên Anh Đan, theo lý mà nói có dạng giúp man di người đánh tí việc tốt, kết trao với môn. Các mày giả dụ như cầu ta lẻ đan, min cực kì đối xử sẽ chẳng keo kiệt, cũng không muốn pháp bảo ngữ các ngươi. Thế mà lại các mi lại giàu ý lũ bất lương, lại dám sử dụng chôm khúc để thừa gạt ta, Phương Hàn min là người dễ thọc thọc như rứa sao?"


Phương Hàn biết rõ, vừa hén nổi lãi nói ngữ Huyền Thiết chân nhân, là biết hắn có lòng tư chi rồi.


"Ách!" Lúc nào là Huyền Thiết chân nhân tựu như tỉnh giấc ra, nhan sắc mặt y thoáng cái tái nhợt, đồng cân ra Phương Hàn nói: "Phương Hàn, chúng mỗ có ý tốt, nghĩ muốn nói cho ngươi chốn nhiều Ngũ Hành lẻ căn. Ngươi chẳng những chớ lĩnh tình yêu lại đang sử dụng dữ dạo xỉ vả chúng ta. Rối cộc cằn là muốn gì?"


"Ta chớ có lòng tư chi cả." Phương Hàn rành tế nói: "Các mày muốn trao đổi, min giàu dạng biếu cạc mi phứa lượng Nguyên Anh Đan, thậm chấy nhiều dạng biếu ngươi Vong Tình Thủy. Các mi có dạng mang chuyện Ngũ Hành linh căn nói biếu mỗ biết. Chuyện còn lại chớ cần bàn nữa."


"Lúc nào mỗ lại chớ muốn bàn nữa. Để mày chín năm sau đồng Hoa Thiên Đô giao thó đi." Huyền Thiết chân nhân dịp đột nhiên âm âm cười nói: "Đã ráng chúng min không với ý, mày biếu rằng chúng mỗ muốn hại ngươi. Vậy chẳng còn chi đặt nói nữa! Chúng min xin cáo từ!"


"Gạt ta, bây giờ lại muốn về sao? Ở đâu lại có chuyện dễ dàng như vậy." Phương Hàn lún nhún nhường vai nói.


Hắn biết tư cách và sự chừng kinh qua của mình còn cạn cạn, lúc toang vào tin tưởng.# Nguyên Anh Đan cung tương ứng biếu bẩm tử môn cánh mặc kệ dẫu nói là để kết giao. Nhưng ở trong suốt mắt đơn số người, lại biến thành việc "Coi đồng cân như rác", chẳng hạn vận như lúc nà Huyền Thiết chân nhân dịp đám người cũng đều ngó là như vậy.


Không bằng dư thời cơ này, chữa trừng trị lũ họ, lập oai trong suốt khoa bè đơn phen.


Vừa hén vào Phương Hàn không muốn đặt bọn họ đi, trên người Huyền Thiết chân nhân dịp ngay toát vào một cỗ kế khí. Ngô Lập lại giận quá hóa cười, "Ha ha ha ha, Phương Hàn mi quá cao ngạo tự đại, từ biếu là có vài ba phần kỳ ngộ là nhiều dạng coi rẻ chân truyền đệ trình tử Vũ Hóa Môn sao? Ngươi đang chửa có tu thành Kim Đan đâu! Xem ra một khoảnh hảo tâm ngữ chúng ta bị bụng người dạ thú nhận ngữ mày biến tráo rồi. Ngươi biếu rằng mày nướu hại ối sao, ta lại muốn biết Đạo thuật của mày đạt tới mức nà rồi!"


"Bằng vào ngươi? Tựa hầu hạ còn chưa đủ nhân cách để min động thủ." Phương Hàn trông chăm bẳm vào Ngô Lập, một lúc lâu nói: "Sáu bừa chân nhân dịp Thái Nhất Môn cùng min cồn thủ, đều bị min bắt cả, ngươi trường đoản cú nhấn là nhiều dạng sánh được đồng sáu đại chân nhân dịp sao?"


"Ha ha ha ha! Một thưa đệ tử của Thái Nhất Môn đều là thứ xống áo lụa là, đả biết bao nhiều thể sánh đồng ta! Bọn gia tộc thắng khoa cánh nuôi dưỡng, áo xống còn có người mặc kệ hộ, cơm đưa tận miệng, ngoại ngoại trừ ánh mắt đặt lên trời, cái gì cũng chẳng hay. Làm sao có thể sánh đồng ta? Từ bé mỗ hả ngần trảm yêu trừ ma, thân kinh bách chiến, xông vào rượu cồn ma, náo loạn yêu huyệt, cửu tử nhất sinh! Dầm mưa dãi nắng lịch lãm thành đơn thân khờ thông. Xem vào mày nhờ vả vào hai kiện pháp biểu tình cờ giàu đặng công thắng vài ba gã quần áo lụa là tựu tặng là mình sắp đắc tôn giáo thành tiên sao?"


Trong hồi nói chuyện lớp khí của Huyền Thiết chân nhân dịp tràn ngập nét ngạo nghễ.


"Tốt, thoả như vầy. Các mi với ta lên Thiên Hình đài hoa tỷ bố thí đơn phen, cầm nào? Thần thông suốt ngữ mày là lục trọng, Quy Nhất Cảnh. Ta tiền đồng lỡ luyện vách ngũ tôn trọng ngu thông, thường xuyên hết Ngũ Hành cũng chưa giàu luyện đủ. Chắc là mày nhiều thể thu thập đó. Nhưng mà lại nếu như mày thua, nếu nói vào chốn có Ngũ Hành linh căn, trường đoản cú đầu chí cuối nói hết tặng min biết. Nếu ta thua, sẽ cho ngươi tía ngàn hòn Nguyên Anh Đan, ba ngàn giọt Vong Tình Thủy. Ngươi nhiều gan đồng min quyết nối phân cao thấp hay không?" Phương Hàn dùng ánh mắt thọc nghĩa là trông Huyền Thiết chân nhân dịp cùng Ngô Lập.


Huyền Thiết chiến bào trên người Huyền Thiết chân nhân dịp run lên, nói: "Ước khoảng cỡ đơn tháng trước, cả lão giúp mi luyện chế ma đao Huyết Thương Khung thành một kiện hạ phẩm tôn giáo khí, cho nên mới nhiều oai hủi như vậy. Bất quá hẵng tuyền tâm rành ý gấp cho chúng min tía ngàn Nguyên Anh Đan, Vong Tình Thủy, min cũng chẳng cản ngăn ngươi! Hừ! Chúng mỗ sẽ gặp nhau trên Thiên Hình Thai!"


Trong hồi nói chuyện, thân thể thể Huyền Thiết chân nhân lóe lên, chẳng nghi ngờ hả biến tắt thở khỏi phòng đan của Phương Hàn!


Ngô Lập bọn người chẳng trải qua là cười nóng đơn tiếng cũng bay ra ngoài.


"Phương Hàn, mày đồng đàn hụi nội đấu tại Thiên Hình Thai Thượng là vì muốn lập uy sao?" Già Lam ngưng tay, nói: "Mấy người này đều nghĩ mày là kẻ mềm dẻo yếu muốn lấn áp, lại muốn sử dụng Ngũ Hành linh căn đến dụ dỗ ngươi. Bọn gia tộc hả ngó ra lòng lý lạnh dạ tu luyện của mày toan chiếm bừa bãi tiện thể nghi, mà lại nhưng mà đã bị mi để ý thấu đáo a."


"Sư tỷ nhiều biết chốn có Ngũ Hành lẻ căn không?" Phương Hàn gấp vàng hỏi.


Già Lam lắc đầu nói: "Ta nếu như biết, hẵng sớm nói biếu mi rồi. Bất quá Vũ Hóa Môn chúng mỗ có đơn thưa tử thằng là Mạnh Thiểu Bạch, thoả từng kiếm thắng Ngũ Hành linh căn. Người nè thắng xưng là tiểu ngu đồng, một mực tàu ra ngoài du lịch, đồng cân ngại hiện giờ tại nó đã tu vách Kim Đan, tang vách một kẻ ngạo cùng trời ghét rồi. Huyền Thiết chân nhân dịp hẵng ngần nịnh nọt hắn, cho thành ra mới hỏi thăm ra nơi nhiều Ngũ Hành linh căn."


"Chân truyền đệ trình tử của Vũ Hóa Môn nhiều hơn đơn trăm vị, mỗi một người đều rất ngu bí. Không nghi ngờ đang nhiều loại nhân dịp quật như cố sao? Sau này cũng nếu cẩn cật tri thức qua mới được." Phương Hàn nói: "Ngay bây hiện đệ sẽ đi Thiên Hình đài, không biết chư do sư tỷ giàu tới tính toán cá chiến này năng không?"


"Đương nhiên là muốn tính nết rồi, đã lâu rồi chẳng có chân lan truyền trình tử tiến hành ta ác đấu." Già Lam nói: "Ta phỏng khoảng chuông cảnh báo ngộ vang lên, tất cả chân truyện đệ tử còn tu luyện cũng đều tới tính tình đó."


"Được! Như vậy càng dễ dàng biếu ta lập uy!"


Thân dạng Phương Hàn khẽ động, đơn bộ que khí trường đoản cú dưới bàn chân thường trực tiếp kiến bay phọt lên trời, hướng đến Thiên Hình đài hoa ở Vũ Hóa thiên cung mà lại tới.


Lúc này, trên Thiên Hình Thai Thượng cao cao, Huyền Thiết chân nhân, Ngô Lập, đang nhiều ba vày chân truyền bẩm tử Thiên Nhân Cảnh thoả đứng nghiêm trên đó. Thấy Phương Hàn phai tới, cũng chỉ cười nóng chẳng nói.


"Sao thế? Năm người các ngươi muốn quây công min à?" Trong hồi nói chuyện, Phương Hàn thét trường một tiếng, chấn rượu cồn tứ phương, lại đặng dãy núi phản bội chấn lại càng thêm vang vọng. Trên mấy ngọn núi đều lập lòe quang quẻ hoa, rất có chân truyện thưa tử từ bỏ trên núi phai lên, dòm dận Thiên Hình đài hoa bên xa, tựu thấy được có chân truyền đệ tử muốn đánh nhau, đám người chẳng khỏi hưng phấn, đều phai tới hướng Vũ Hóa thiên cung.


Chân truyền thưa tử tại Thiên Hình Thai Thượng nối đá, đánh cuộc, đấu Đạo thuật, là đơn chuyện hãn hữu có.


Nhất là khi cao chôm tu luyện đến dốt thông ngũ coi trọng Thiên Nhân Cảnh giao đấu, lại càng hãn hữu thấy. Cao thó loại nào hầu hạ hết đều gấp vàng đi khắp bốn phía ngắt thuốc luyện đan, thu thập tinh khí Ngũ Hành, luyện dốt thông đột nhiên phá cảnh giới, với tranh choán xem mệnh đồng trời, làm chi đang thời phòng chống tiến đánh làm thịt nữa?


Chân lan truyền đệ tử từ bỏ bốn phương tám hướng đi tới xung quành Vũ Hóa thiên cung, chộ Phương Hàn với Huyền Thiết chân nhân mấy người đang đối xử mặt nhìn rau trên Thiên Hình Thai.


"Lại là gã Phương Hàn kia à, cận đây dường như bừa xuất tên tuổi a."


"Đúng vậy, nghỉ có dạng luyện chế Nguyên Anh Đan, cách luyện chế thời không nói, ráng song giỏi liệu chừng bừa kỳ khó kiếm. Hắn sao nhiều thể luyện chế một số phận lượng đan lớn như vậy? Chẳng nhẽ Ngũ Ngục Vương Đỉnh thiệt sự nhiều hiệu trái độn kỳ như cố sao?"


"Ngày nào năm trước, nó đồng cân là một ngoại khoa trình tử, Nhục Thân Cảnh, cầm cố mà lại năm ni hẵng tu luyện đến độn thông suốt ngũ quý trọng câu thông suốt thiên nhân, xốc khoảng nhanh bực nè thiệt sự nghe rợn cả người. Thiên cổ hiếm có."
“Cũng không phải, nhé nói hắn tại Thái Nguyên tiên phủ trong suốt mười tám năm, thời phòng 18 năm trong suốt đấy văn bằng đồng một năm ở ngoài, hắn lại dành trọn 18 năm đó đặt tu luyện.”
"Mười tám năm, vậy cũng hả rất khó thừa rồi! Hai mươi năm thời phòng chống cũng đồng cân đủ cho chúng min luyện thành đơn chủng dốt thông suốt nhưng mà thôi. Không biết dọ này tại sao nghỉ giả dụ nối với Huyền Thiết chân nhân? Huyền Thiết đã tu luyện đến Quy Nhất Cảnh rồi. Nghe đồn đãi mười năm trước luyện vách Kim Đan rồi. Phương Hàn dù có nướu hại sợ rằng đang kém một chút so cùng Huyền Thiết chân nhân nha."


"Cũng chưa chắc, mày quên là mấy ngày trước huyết quang phóng lên trời sao! Là ma đao Huyết Thương Khung của tôn giáo khí thắng Thiên Hình dài lão tế luyện vách tôn giáo khí đó. Cũng chớ biết nó cống dâng hiến cái gì biếu khoa bè nữa."


"A? Linh Tiêu, Vạn La sư huynh cũng tới tính chất mẻ chiến!"


Trong đám chân truyền trình tử còn nghị luận, năm đại chân truyện bẩm tử là trai Vạn La, đông Linh Tiêu cũng từ bỏ từ phăng tới, rơi xuống rìa Thiên Hình đài.


"Không biết Hoa Thiên Đô sư huynh giàu tới không?"


"Hoa Thiên Đô sư huynh đi Thái Nhất Môn rồi..."


"Cùng tiến lên, rầu cười! Để một mình min tới thăm dọ đơn tí tính toán đần thông hiểu của ngươi cầm cố nè nào? Ngươi biếu rằng nhờ vào đơn kiện ma đao Huyết Thương Khung là muốn làm chi thì đánh sao?" Ngô Lập cũng chẳng để ý tới đám đệ trình tử đang vây xem, tay biến thành trảo, trên chỏm đầu lập tức xuất hiện giờ một bộ lùng khí nhan sắc bén, văng tới tay, sau đó biến thành một thanh trường lùng hình dánh cổ quái, trên thân thể có tự khắc rất nhiều huê văn giống như kim quang đãng cố những cũng chớ phải là vàng, nhưng cũng chớ phải là sắt.


Kiện cổ lùng nà tản mát vào pháp lực cường đại, nhanh đặc văng ra, đằng trong như có nghìn quái thú gào rống, cười gằn. Chỉ cần nghỉ vung tay lên cả lũ quái thú nà giống như hung độn ác kề sẽ xốc lên bao quây lấy đối phương.


Lưỡi kiếm nào cũng là đơn kiện biểu khí phẩm chồng bừa cao.


"Bào Ảnh Kiếm cũng là đơn kiện thượng phẩm biểu khí. Nhưng nhưng mà cực đối chả giả dụ là đối xử thủ ngữ ta. Các ngươi lên cả đi! Đỡ biếu min khỏi phiền toái!" Phương Hàn ha ha cười, trên tay tự lúc nà hẵng ngừng tụ năm tôn giáo tiết quang, như điện như gió đỏ thẫm cực diễm, lại chi như cát vàng, đột nhiên văng ra chặt đẹp đến năm người Ngô Lập. Đây là đao khí ngữ ma đao Huyết Thương Khung!


Không nghi ngờ nghỉ lại xuất thủ công kích hết năm người.


Rầm rầm rầm bang bang!


Năm đạo đao khí toát lên huyết quang đãng đồng thời cụt chạm ra năm đạo kiếm quang.


Năm nhân dịp ảnh phăng lên!


Ngô Lập năm người thả ra phi lùng của bản thân, ngăn ngăn ánh đao ngữ Phương Hàn, năm người nào là đều là chân truyền đệ tử thượng lưu của Vũ Hóa Môn, phi kiếm trong tay ngữ mỗi người đều là bảo khí nhiều phẩm chất vô với tốt! Nhất là phi kiếm của Huyền Thiết chân nhân, chính là một kiện cực phẩm bảo khí đòi là "Đại Tàng Thiên Long Kiếm", trong suốt buổi xuất thó nó phạt ra tiếng long ngâm tôm trầm đục công kích ra lòng thần đối thủ.


"Quả thực muốn tự lùng chết! Tất hết các ngươi lui ra! Để ta!"


Huyền Thiết chân nhân dịp huy cồn Đại Tàng Thiên Long Kiếm đi ra ngăn cản tiết sắc đao mang, đột nhiên trong suốt lúc Thiên Long tìm kiếm oanh long biến tráo tiêu pha thất trong suốt hư không! Trong tích tụ tắc đã chém đẹp tới thân dạng Phương Hàn.


Chỉ nhiều cụm tự "Giết người trong suốt nháy mắt" mới ảnh dung đặng đơn chiêu này!


Hắn đã thắng giận, quyết tâm với Phương Hàn chia cao thấp.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét